Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Không bao giờ là bạn



Một ngày trước mỗi cuộc gặp mặt giữa Man Utd và Arsenal, đường dây điện thoại gần như tắc nghẽn. Các nhân viên FA gọi nhau nán lại trụ sở. Các nhân viên an ninh giữ liên lạc, bảo vệ đường hầm từ đêm trước tới đêm hôm sau trận đấu. Và các quán pizza đều cháy hàng...
Ở Premiership, từ ngày Alex Ferguson đến Man Utd và tạo dựng dấu ấn của mình, người ta truyền tai nhau câu rằng: “Chỉ có duy nhất 1 điều tồi tệ hơn việc làm kẻ thù với Alex Ferguson là... làm bạn với ông ấy”. Man Utd của Sir Alex đã quá thành công, vô hình trung trở thành cái gai trong mắt các đối thủ khác. Nhưng sự thù địch lớn lớn nhất của HLV này chỉ bắt đầu từ thời kỳ xuất hiện Arsene Wenger.
“Cuộc chiến” ấy không dừng lại ở những lần đua tranh tới chức vô địch Premiership. Câu chuyện về miếng pizza bay là truyền thuyết kinh điển về tính thù địch không chỉ ở trên sân cỏ giữa 2 nhà cầm quân. Tới giờ, sự thật chưa được làm sáng tỏ, rằng ai đã ném miếng pizza vào Ferguson? Nhưng có lẽ không cần cụ thể, bởi chỉ cần biết đó hoặc là Wenger hoặc một học trò của Wenger cũng đủ làm Ferguson sôi máu. Đó chính là tiêu biểu của mối thù giữa 2 HLV hàng đầu Premiership.
Bắt tay ư? Không bao giờ. Dẫu có cũng chỉ là gượng ép. Câu chuyện về một bữa tối từ thiện được tổ chức để Alex và Arsene gặp mặt nói lên tất cả. Không ai nói gì, nhưng cử chỉ mỗi người toát lên vẻ khó chịu. Và cái bắt tay khiến những người chứng kiến tưởng như họ chỉ lướt chạm qua nhau, ánh mắt không nhìn nhau.
Nhưng “chiến đấu” ư? Sẵn sàng! Cuối những năm 1990 đầu 2000, những vụ cãi cọ, gây hấn giữa 2 HLV này không chỉ ồn ã trên các mặt báo, mà còn quấy nhiễu cả tới cảnh sát và chính phủ Anh, với hàng loạt lời phàn nàn từ hai phía. FA phải viết thư cho 2 người kêu gọi “đình chiến”. Nhưng BTC Premiership, sau bao nỗ lực, cũng thừa nhận: không có giải pháp nào để hàn gắn cả 2 người.
Sự ganh ghét giữa họ đan xen từ sân cỏ và lối sống. “Ồ vâng, đã có những cuộc chạm trán trên sân bóng, nhưng nó có thể bắt nguồn từ chính mỗi người”, Ferguson có lần thừa nhận.
Gần đây, khi Mourinho tới Chelsea và Benitez đến Liverpool, ít thấy những cuộc cãi vã giữa Alex với Arsene. Nhưng mối thù giữa Ferguson với Mourinho hay Benitez cũng mới đơn thuần trên mặt sân cỏ. Benitez chưa giúp Liverpool vô địch Premiership để khiến Ferguson ngứa mắt. Mourinho lại có thể uống rượu cùng HLV của M.U. Song giữa Arsene và Alex chỉ tồn tại sự hục hoặc.
Lord Palmerston, bộ trưởng Ngoại giao Anh từ năm 1830 từng có một câu nói nổi tiếng: “Một quốc gia chẳng có kẻ thù hay người bạn nào vĩnh viễn, chỉ có những lợi ích vĩnh viễn mà thôi”. Các CLB là những quốc gia. Các HLV là những chính trị gia. Và cuộc họp UEFA có thể coi là hội nghị thượng đỉnh G20 của giới bóng đá. Năm 2008 tại Nyon (Thụy Sĩ), Mourinho kể lại đã thấy 2 đồng nghiệp to tiếng với nhau ngoài sảnh và chỉ như muốn nhảy bổ vào nhau nếu không có sự can thiệp của các nhân viên UEFA. Bạn có thể đoán ra ai rồi chứ? Arsene Wenger và Alex Ferguson, và những lợi ích theo thời gian cả 2 gắn bó quá dài cùng các CLB.
Họ đã nói
Ferguson dành cho Wenger:
Năm 1996: “Người ta nói ông ấy thông minh? Có bằng thạc sĩ kinh tế và xã hội học (trường đại học Strasbourg), nói được 5 ngoại ngữ? Trong đội tôi có 1 cậu bé 15 tuổi người Bờ Biển Ngà, cũng nói được 5 thứ tiếng”.
Năm 1997: “Ông ta là một gã học việc. Ông ta nên dành những triết lý bóng đá của mình cho Nhật Bản thì phù hợp hơn” (Wenger từng làm HLV ở CLB Nagoya Grampus Eight mùa 1995/96).
Năm 2005: “Trong đường hầm (bước ra sân), Wenger không ngớt chỉ trích các cầu thủ của tôi và gọi họ là lừa đảo. Thế nên tôi bảo ông ấy hãy để họ yên và tự xem lại cách cư xử của mình. Ông ta bỗng sửng cồ nhảy về phía tôi và dứ dứ tay hỏi: “Ông muốn làm gì nào?””.Wenger dành cho Ferguson:
Năm 1997: “Thật là sai lầm khi mùa giải bị kéo dài ra, để Man Utd có thời gian ẵm tất cả mọi thứ”. (M.U đầu mùa 1996/97 thua tan tác và gây thất vọng lớn, nhưng ở vòng cuối cùng lại kịp vượt lên dẫn đầu).
Năm 2002: “Ai cũng nghĩ rằng họ có bà vợ xinh đẹp nhất ngồi đợi ở nhà”. (thật ra là... ngược lại. Mùa 2001/02, Arsenal lập kỷ lục không thua trận nào sân khách).
Năm 2004: “Chỉ có trọng tài mới khiến các cầu thủ tôn trọng” (Wenger mỉa mai vụ Ferguson bị ném pizza vào mặt).
Năm 2007: “Tôi sẵn sàng nhận trách nhiệm cho mọi vấn đề của nền bóng đá Anh nếu đó là những gì ông ta muốn”.
Bạn có biết?
Wenger từng dẫn Arsenal đụng độ với Man Utd của Ferguson 37 lần (Wenger thắng 14, Ferguson thắng 13 trận), nhưng trận đấu sắp tới đây mới là lần đầu tiên họ gặp nhau tại Champions League.

0 nhận xét:

Bài Nổi Bật